Khát khao, một động từ rất quen thuộc trong cuộc sống và rất thường xuất hiện trong tâm trí chúng ta. Dù đôi khi chúng không quá mãnh liệt và thôi thúc chúng ta. Chúng ẩn tàng cách đơn thuần trong những mong muốn, nhu cầu. Thèm, muốn, ước mơ, mong muốn, thao thức… từ những điều căn bản đến sự cao quý thiêng liêng.
Khi đói, khát bạn thèm được ăn, được uống, nhu cầu sinh lý khi sợ hãi, buồn chán bạn mong ước có một người tâm giao để có thể lắng nghe, đồng cảm và an ủi bạn, nhu cầu tâm lý. Bạn ao ước được thành công, chuyên nghiệp trong một lĩnh vực nào đó. Khi đã đạt được rồi, bạn mong muốn mọi người nhìn nhận, tán dương và bạn tìm kiếm công việc xứng đáng với tài năng, khả năng bạn có, nhu cầu khẳng định bản thân. Còn biết bao những điều khác nữa mà chúng ta mong mỏi được sở hữu. Điều đó được thể hiện rõ ràng trong tháp nhu cầu của nhà Tâm lý học Abraham Maslow. Ở đây, tôi không có ý bàn đến tháp này, tuy nhiên tôi muốn mượn nó làm nền tảng cho điều tôi sắp đề cập đến.
Tôi là một kitô hữu, nếu những khát khao của tôi chỉ dừng lại trên đỉnh của tháp Maslow thì tầm thường quá. Tôi biết “có thực mới vực được đạo” khi đã khám phá và giúp người khác nhận ra những giá trị trần gian của bản thân, tôi còn có một ưu tư lớn lao và có thể nói là ước mơ lớn nhất cuộc đời tôi. Đó là tôi mong muốn cho tất cả, tất cả những ai hiện diện trên hành tinh này, đều khát khao Thiên Chúa, Đấng là Con Đường, là Sự Thật và là Sự Sống vĩnh cửu. Chính Chúa Giêsu đã tỏ lộ khi trên thánh giá Chúa than thở rằng “Ta khát”. Ước chi mọi người đều mặc lấy tâm tình của thánh Augustino: “Lạy Chúa, Ngài tạo dựng con cho Chúa và lòng con khắc khoải cho đến khi được an nghỉ trong Chúa”. Nghe xa xôi quá, bạn nhỉ? Tôi đã từng có suy nghĩ như thế khi tôi chỉ nghĩ đến bản thân, khi tôi chỉ lang thang, leo trèo trong những nấc, bậc của tháp Maslow, khi tôi loay hoay khẳng định mình bằng vinh quang với thọ tạo. Nhưng sự thật phũ phàng là mọi sân khấu ở thế giới này dù sang trọng và trang bị hiện đại đến mấy thì những ánh spotlight đều cần phải cắm vào nguồn để phát sáng. Nên khi án nhẹ nút nguồn thì mọi thứ trở nên tăm tối. Lúc đó, dù có chuyên nghiệp và tài năng đến đâu thì ngã xuống là cái kết tất yếu. Tôi, tôi đã ngã. Nhưng thật may mắn cho tôi khi tôi ngã vào dòng chảy êm ả là chính dòng suối tình yêu của Thiên Chúa. Mới đầu, tôi cảm thấy lạnh lẽo, lảo đảo và cô đơn. Dần dần năm thay tháng đổi giờ đây, tôi được ngụp lặn trong hạnh phúc, Đấng tạo dựng nên tôi và tôi khao khát được trở về bên Người, nguồn bình an của tôi. Tôi khát khao cho mọi người cũng được sung mãn như tôi và còn hơn thế nữa.
Nhìn biển người cứ quay cuồng như điên, như dại với ánh đèn huyền ảo của sân khấu thế gian, tôi buồn bi quan và có cả nỗi thất vọng nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi tin tưởng sức mãnh liệt của cơn khát từ Chúa Giêsu. Tôi ước nguyện nhân loại có một phút lặng. Lặng để nhìn lại, để dừng lại và cảm nghiệm: ánh mặt trời chiếu sáng mỗi ngày sẽ sưởi ấm tâm hồn con người và Thiên Chúa đã cho mặt trời mọc lên để soi sáng trên tất cả, cả nơi ẩn khuất nhất. Vẻ đẹp của sự tinh khôi và sức sống tiềm tàng phi thường của một bông hoa dại sẽ làm vui lòng người hơn ngàn vạn đóa hoa đắt đỏ, để nay trao tay mà mai tàn rơi. Một nụ cười nhân ái, một cái ôm nồng ấm với những người thân yêu trong gia đình, với những người hàng xóm hơn là những bữa tiệc thịnh soạn, linh đình với biết bao bạn bè mà cõi lòng trống trải, thiếu vắng tình thân. Sau cùng trên hết mọi hơi ấm, mọi vẻ đẹp, mọi nghĩa tình, con người có thể nhận ra một tình yêu đích thực và vẻ đẹp tuyệt mỹ là chính Thiên Chúa. Đấng là tất cả trong mọi sự và cho mọi người. Đấng sẽ thỏa mãn và lấp đầy mọi khắc khoải, khát khao của lòng người. Nếu một ngày nào đó, bạn bị đói, bác Maslow cho bạn một ổ bánh mì, bạn ăn rồi hết đói. Bạn gặp một người đói, bạn hết bánh để cho họ rồi. Còn khi bạn thực sự khát Chúa, thiên thần của Chúa sẽ cho bạn uống nước sự sống của Người. Bạn sung sướng hết khát và làm cho hết thảy những ai bị khát được no lòng, thỏa thuê từ nước bạn được nhận lãnh. Nước đó sẽ không bao giờ cạn.
Nếu bạn thấy điều tôi ước nguyện là nhỏ bé và tầm thường thì tôi xin bạn cộng tác cùng tôi, vì làm công việc nhỏ bé nên chẳng tốn mấy sức bạn nhỉ? Nếu bạn thấy ngòi bút của tôi nghệch ngoạc thì xin bạn thông cảm vì tôi đang viết trong cơn say. Chúa làm tôi ngất ngây men tình yêu của Người. Tôi cũng mong bạn hãy sẵn sàng lòng để say Chúa và cũng làm cho tất cả mọi người hạnh phúc, hoan hỉ trong Chúa bạn nhé!
Mùa chay 2024
An Phong