Có những lúc, bạn cần chính mình hơn bất cứ ai khác. Có những ngày, không ai có thể hiểu thấu nỗi đau trong lòng bạn, không ai có thể bước vào để vỗ về những tổn thương mà bạn cố giấu kín. Có những khoảnh khắc, thế giới ngoài kia quá xô bồ, quá lạnh lẽo, quá ồn ào, và bạn chỉ muốn thu mình lại, lặng yên trong không gian của riêng mình. Khi ấy, hãy ôm lấy chính mình. Hãy dùng chính vòng tay bạn để bao bọc tâm hồn bạn, vì đôi khi, sự chữa lành không đến từ ai khác, mà đến từ chính sự yêu thương mà bạn dành cho bản thân.
Chúng ta thường quá bận rộn với cuộc sống, quá quan tâm đến người khác, quá cố gắng để làm hài lòng thế giới mà quên mất rằng chính mình cũng cần được yêu thương. Ta dễ dàng ôm một người đang khóc, an ủi một người tổn thương, vỗ về một người chênh vênh, nhưng lại không làm điều đó với chính mình. Ta khắt khe với những lỗi lầm của bản thân, tự trách khi không đủ giỏi, tự dằn vặt khi không đạt được kỳ vọng. Nhưng đã bao giờ bạn dừng lại và tự hỏi: “Mình đã dành bao nhiêu tình yêu cho chính mình?”
Hãy ôm lấy mình khi mệt mỏi. Khi cảm thấy cô đơn, hãy để chính vòng tay bạn nhắc nhở rằng bạn xứng đáng được yêu thương, dù không có ai ở đó. Hãy đặt tay lên trái tim mình, cảm nhận từng nhịp đập, từng hơi thở, để biết rằng bạn vẫn đang sống, vẫn đang mạnh mẽ bước đi dù thế gian có quay lưng. Hãy tha thứ cho chính mình, vì không ai hoàn hảo. Hãy dịu dàng với chính mình, vì bạn cũng cần sự vỗ về. Hãy tự nhắc nhở rằng bạn đã đi qua biết bao ngày giông bão, đã đứng vững sau biết bao vấp ngã, và bạn xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp.
Bạn không cần phải chờ ai đó đến để yêu thương bạn. Hạnh phúc không nằm ở một cái ôm từ ai khác, mà là ở sự bình yên khi bạn biết rằng bạn đã đủ đầy dù không có ai bên cạnh. Ôm lấy mình, không phải vì bạn yếu đuối, mà vì bạn đủ mạnh mẽ để hiểu rằng bạn xứng đáng với tình yêu – ngay cả khi tình yêu đó đến từ chính bạn. Ôm lấy mình, không phải để cô lập với thế giới, mà để tìm lại chính mình giữa những bộn bề. Ôm lấy mình, để trái tim được chữa lành, để nỗi đau được xoa dịu, để yêu thương được lan tỏa từ trong chính bạn.
Đừng chờ đợi ai đó đến để trao cho bạn tình yêu, hãy là người đầu tiên làm điều đó. Khi bạn biết cách yêu chính mình, bạn sẽ không còn quá mong mỏi tình yêu từ người khác. Khi bạn biết cách chữa lành tâm hồn mình, bạn sẽ không còn sợ hãi trước những nỗi đau. Khi bạn biết cách ôm lấy chính mình, bạn sẽ nhận ra rằng, trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn vẫn có chính mình – một người luôn sẵn sàng ở lại, yêu thương và nâng đỡ bạn, dù cả thế gian có quay lưng.
Lm. Anmai, CSsR