Mỗi ngày lên núi và cầu nguyện
Nghe tiếng chim kêu giữa thiên nhiên
Khung cảnh đất trời thật bình yên
Hòa mình trong Chúa chẳng ai phiền
Âm thầm đi vào miền quá khứ
Cuộc sống lắm lúc cứ như điên
Chạy đua bon chen với bạc tiền
Lòng người khó đoán ngừng hiểu biết
Sân si với nhau mấy chẳng tiếc
Tình xưa nghĩa cũ biết gì đâu
Tính toán chi li thật âu sầu
Cân bàn, cân móc nào cho thấu
Dăm ba đâu điều nào nói xấu
Điều tốt chẳng mấy ai nói đâu
Thật khó nhận biết dầu có lỗi
Công bằng??? Phạm tội nhấn bùn sâu
Thế giới ngày nay “Sầu Tục Hóa”
Dục vọng, đảo điên và xa xỉ
Tranh chấp, ham danh, lót nhau quà
Người người nham hiểm – lòng xót xa
Ngồi đây chỉ mình ta với Ta
Ngẫm nghĩ mà chẳng thiết rời xa
Trên núi hiu quạnh lặng nhìn ra
Tình Chúa thương ta đỗi mặn mà
Vâng lời chịu nạn qua đau khổ
Chỉ thấy kì cục chỗ thập giá
Khuôn mặt đượm buồn…Ôi khó tả
Lòng người cứ thế vụt đi qua
Bận rộn làm chi!!! Xin đứng lại
Nguyện ngắm tình yêu – lòng nhân ái
Khước từ tội lỗi muốn hoán cải
Sánh bước bên Ngài vượt chông gai
Từ đây xuống núi Ngài soi chiếu
Khiêm nhường phục vụ bỏ lòng kiêu
Yêu thương cho đi phải thật nhiều
Đồng hình đồng dạng – Đấng Tình Yêu.
Tác giả: TATCKT
Nguồn: Dongten.net