Tu viện về đêm trăng soi bóng
Sao khuya ẩn khuất dưới mây ngàn,
Lòng người nữ tu sao bỗng nhẹ
Lời kinh như gió vút thinh không.
Dìu dịu ánh trăng soi thánh giá
Chúa chết nằm đây lạnh vai gầy,
Sương đọng thành giọt rơi từ lá
Tay người nữ tu đón tình trời.
Bên khung cửa sổ chậu hoa nở
Tỏa với ánh trăng sáng ngút ngàn,
Lòng người theo Chúa thêm rộng mở
Cho tiếng yêu thương mãi vẹn tròn.
Trăng đêm Tu viện như hẹn ước
Với người nữ tu mối duyên tình,
Nên cứ thủy chung theo từng bước
Đường đêm sáng tỏa ánh Giêsu.
Có phải chậu hoa cũng nhắn nhủ?
Thay người nữ tu mối tơ lòng,
Những cánh mỏng manh sao không ngủ?
Thức tỏa hương yêu với trăng trời…
Maria Ngô Liễu