Tin mừng: Lc 23,35-43
35 Khi ấy, Đức Giê-su bị đóng đinh trên thập giá, dân chúng thì đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo : “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn !” 36 Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37 và nói : “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi !” 38 Phía trên đầu Người, có bản án viết : “Đây là vua người Do-thái.”
39 Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người : “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với !” 40 Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ ! 41 Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái !” 42 Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!” 43 Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”
Suy niệm
Vương quốc hạnh phúc
Hôm nay, Chúa Nhật cuối cùng của năm phụng vụ, Giáo hội mời gọi chúng ta suy tôn Chúa Giê-su là Vua Vũ Trụ. Người là vua không giống như các vua chúa trong lịch sử có được vương quyền nhờ những chiến công, tài năng, hay như những vị tổng thống của một đất nước được dân chúng bầu lên. Mà chính Người được Chúa Cha trao ban vương quyền trên trời dưới đất (x. Mt 28, 18) – một “vương quốc của nước công lý, tình thương và bình an”.
Các bài đọc trong Chúa nhật 34 năm C cho chúng ta chiêm ngắm chân dung của hai vị vua: vua Đa-vít và vua Giê-su. Nếu như bài đọc 1 trích từ sách Sa-mu-en quyển thứ hai giới thiệu vua Đa-vít được toàn dân Ít-ra-en tôn phong vì những chiến công hiển hách mà ông đã giành được, thì trong bài Tin mừng, thánh sử Lu-ca giới thiệu vua Giê-su là một tử tù, bị chính dân của mình tố cáo và đóng đinh trên thập giá, với bảng án viết “Đây là vua dân Do-thái” (c. 38). Nhưng chính trên thập giá, Người lại tỏ lộ vương quyền của Ngài – một vương quyền không phải dùng để thể hiện sự oai vệ hay để thống trị kẻ khác mà là để cứu, để phục hồi những ai biết đón nhận Ngài.
Dân chúng đã giễu cợt, mỉa mai không chấp nhận vương quyền của vua Giê-su mà chỉ có tên gian phi mà truyền thống gọi là “tên trộm lành” tôn nhận quyền uy của Người : “Ông Giê-su ơi, khi nào ông vào nước của ông, xin nhớ đến tôi” (c. 42), ngay lập tức, Chúa Giê-su đã tỏ cho anh ta biết vương quốc hạnh phúc của Người, nơi anh sẽ được chung hưởng: “Hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng” (c. 43).
Như vậy, vương quyền của Chúa Giê-su không phải là để đàn áp nhưng là để giải thoát chúng ta khỏi những yếu đuối, lầm than, khích lệ chúng ta tiến bước trên đường trọn lành, hòa giải và tha thứ những yếu đuối của phận người… Đồng thời, để nâng chúng ta lên làm con của Người. Người cũng đón nhận những đau khổ của nhân loại để cho chúng ta được hạnh phúc.
Trong thế giới hôm nay, nơi mà con người dễ bị cuốn vào quyền lực, vật chất và danh vọng, hình ảnh Vua Giê-su bị đóng đinh là một lời nhắc nhở mạnh mẽ: Chúa có thật là Vua trong cuộc đời ta chưa? Chúng ta có để Chúa hướng dẫn mọi suy nghĩ, lời nói và hành động không? Khi ta sống yêu thương, tha thứ, khi ta biết cúi mình phục vụ anh chị em, là lúc Người thực sự trị vì trong tâm hồn ta. Ngược lại, khi ta sống ích kỷ, hận thù, bất công, là ta đang đẩy “ngai vàng” của Chúa ra khỏi đời mình.
Lạy Chúa, giữa một thế giới đang tìm kiếm những giá trị phù vân, xin cho chúng con luôn biết tìm kiếm những gì phù hợp với giá trị Tin mừng. Xin cho chúng con được biến đổi mỗi ngày nhờ ơn Chúa, để chúng con biết nhận ra đâu là hạnh phúc vĩnh cửu mà Chúa đã hứa ban cho những ai hi vọng vào tình yêu của Ngài. Xin cho chúng con biết đặt Chúa là “vua cai trị lòng con suốt đời” để chúng con biết sống yêu thương như Chúa, và cùng với Chúa, xây dựng một thế giới của bình an và lòng thương xót! Amen.
Maria Bích Phạm













