“Tôi đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin” (2 Tm 4,7)
Ngày 16/08/2025, Dì Maria Trần Thị Ngọt đã được Chúa gọi về trong vòng tay yêu thương của Ngài. Vậy là chuyến “hành hương trần thế” của Dì đã khép lại ở tuổi 53, trong đó có 30 năm Dì sống đời thánh hiến. Đó là một cuộc đời dâng hiến lặng lẽ mà rực sáng tình yêu. Một hành trình nhiều thử thách nhưng vẫn trung tín đến cùng. Dì đã sống, đã yêu thương và đã phục vụ với cả con tim nhiệt thành cho đến giây phút cuối cùng.
Một hành trình kết thúc trong ân phúc
Con tin rằng, với Dì, cuộc đời là một chuyến hành hương, và Dì đã trung thành bước đi đến cùng, luôn hướng ánh mắt về Đức Giêsu – Đấng Dì hằng yêu mến. Hành trình ấy đan xen giữa vị ngọt bùi và cay đắng, giữa niềm vui và những hy sinh lặng thầm. Nhưng trên hết, nơi Dì luôn tỏa sáng một niềm tin vững vàng, một tình yêu tha thiết dành cho Thiên Chúa và tha nhân.
Những ngày tổ chức tang lễ cho Dì, trời như hòa cùng nỗi tiếc thương – mưa rơi không ngớt. Nhưng đến ngày Lễ an táng, thời tiết trở nên dịu mát, bình yên lạ thường như dấu chỉ cho thấy Dì đã hoàn tất hành trình trần thế trong tình thương bao la của Thiên Chúa. Tình thương ấy – Dì từng cảm nghiệm và sống trọn lúc còn sống, giờ đây, khi nhắm mắt lìa đời, tình thương ấy tiếp tục phủ lấp trên Dì cách dư tràn. Có thể nói, cuộc đời Dì đã được kết thúc trong ân phúc. Ân phúc của Thiên Chúa và tình thương của mọi người từ ông cố, từ anh chị em-họ hàng, những người đã từng một lần gặp Dì, đến quý chị em trong Hội dòng, trong lớp, và các môn sinh – những người đã được Dì chăm sóc và hướng dẫn qua các lớp Tập.
Một tấm gương sáng
Dẫu hành trình trần thế của Dì đã khép lại, nhưng biết bao lời dạy bảo, những chia sẻ chân thành, và cách sống, cách ứng xử… của Dì vẫn là chứng từ sống động sống mãi trong lòng con. Trong vai trò Giám Tập, Dì đã để lại nơi tâm hồn các tập sinh những dấu ấn sâu sắc. Một Dì Giám Tập hiền từ, sống tinh thần nghèo khó, tận tâm trong từng công việc được trao và luôn làm với tất cả lòng nhiệt huyết. Dì yêu thương và đồng hành sát sao với từng Tập sinh trong những bước đầu đời sống tu trì. Dì cũng luôn thao thức trong việc giảng dạy giáo lý, mong ước trao truyền đức tin và thắp lên ngọn lửa yêu mến Chúa nơi tâm hồn các bạn trẻ.
Với con, Dì không chỉ dạy bằng lời nói, mà còn bằng cả cuộc đời mình. Những điều ấy trở thành một “bài giảng sống” về lòng trung thành, về sự khiêm hạ và niềm tin sâu xa vào Chúa của Dì.
Chứng nhân trong đau khổ
Đang lúc còn căng tràn nhiệt huyết và sự phục vụ. Dì đã bị một căn bệnh nan y. Đó quả là một thử thách đối với phận người yếu đuối. Nhưng Dì cũng hiểu Dì đang được mời gọi bước vào sự kết hiệp sâu xa hơn với Đức Kitô chịu khổ nạn. Trong thời gian dưỡng bệnh, và nhất là những ngày cuối đời, Dì đã âm thầm chịu đựng những cơn đau đến cùng cực nhưng vẫn một lòng tín thác. Con còn nhớ, khi đến thăm Dì, dù những cơn đau thể xác làm Dì kiệt lực, nhưng môi Dì vẫn khẽ thốt lên lời nguyện: “Giêsu, Maria, Giuse, xin cứu lấy linh hồn con”. Niềm tin của Dì không bị lung lay. Trái lại, càng thêm vững mạnh. Dì nhìn vào thập giá như suối nguồn nâng đỡ và chính trong đau khổ, tình yêu của Thiên Chúa càng bừng sáng rực rỡ trong tâm hồn Dì.
“Chúa trao cho mỗi người một công việc để phục vụ”. Câu nói ấy của Dì tuy đơn sơ nhưng đã trở thành một lời nhắn nhủ sâu sắc đối với con và với nhiều người. Và quả thật, suốt cuộc đời, Dì luôn ý thức rằng mình được sai đến để phục vụ bằng lòng mến. Ngay cả trên giường bệnh, ngọn lửa nhiệt thành vẫn không tắt. Cách nào đó, Dì vẫn đang tiếp tục giảng dạy, tiếp tục lan tỏa tinh thần phục vụ âm thầm đến với những người xung quanh.
Một lời tri ân và tín thác
Dì về với Chúa, đến nay đã một tuần, lòng con vẫn không nguôi thương nhớ Dì! Nhưng hơn hết, con xin dâng lời tạ ơn Thiên Chúa, vì Ngài đã ban Dì cho nhiều thế hệ tập sinh chúng con như một món quà quý giá. Cảm ơn Dì vì tất cả: vì sự hiện diện, vì gương sáng, vì từng lời dạy dỗ và những hy sinh âm thầm mà Dì đã dành cho Hội dòng, cho chúng con và cho bao người.
Con tin rằng, giờ đây, Dì đã an nghỉ trong vòng tay Chúa – nơi không còn nước mắt, không còn đau thương, chỉ còn niềm vui vĩnh cửu.
Và con cũng tin rằng, Dì vẫn đang tiếp tục hướng về Hội dòng, về từng chị em và về những mầm non ơn gọi để chuyển cầu cùng Chúa cho mọi người biết trung thành bước đi trên hành trình ơn gọi của mình, như Dì đã từng khi còn sống nơi dương gian.
Tạ ơn Thiên Chúa Ba Ngôi.
Tri ân Dì kính yêu!
Hạt cát đơn sơ (Hv)