Trong cuộc sống, chúng ta thường định nghĩa bạn hữu là những người đồng hành, yêu thương, và giúp đỡ ta vượt qua những khó khăn. Nhưng ít ai nhận ra rằng, những người làm cho chúng ta phải khốn khổ vì gian truân, thử thách, nhục nhã, oan ức, buồn phiền, cay cực, thậm chí là tử đạo và chết một cách bất công cũng chính là bạn hữu của chúng ta. Bởi lẽ, chính nhờ họ mà chúng ta có cơ hội đạt đến cuộc sống muôn đời – một sự sống đầy ý nghĩa và vĩnh cửu. Đây là một quan niệm lạ lùng nhưng lại ẩn chứa chân lý sâu sắc của tình yêu thương và sự tha thứ.
Những người làm ta khốn khổ thường được chúng ta nhìn nhận như là “kẻ thù” hoặc “những người gây đau khổ.” Họ là những người khiến ta phải đối diện với nghịch cảnh, buộc ta phải chịu nhục nhã, thử thách, hoặc thậm chí là chịu đựng bất công. Nhưng nếu suy ngẫm sâu sắc, chúng ta sẽ nhận ra rằng, chính những con người này lại giúp chúng ta trưởng thành hơn trong cuộc sống.
Những đau khổ, thử thách, và nhục nhã mà họ gây ra giống như một tấm gương phản chiếu bản thân chúng ta. Chúng ta học cách nhìn lại mình, nhận ra sự yếu đuối, tự kiêu, hoặc thiếu kiên nhẫn của chính mình. Chính nhờ những bài học đó, chúng ta học được cách tha thứ, trưởng thành trong đức tin, và rèn luyện nhân đức. Những người này, dù vô tình hay cố ý, lại trở thành “người thầy” giúp chúng ta rèn luyện bản lĩnh và sức mạnh tinh thần.
Yêu thương những người làm tổn thương chúng ta là một thách thức lớn. Nhưng đó cũng là điều mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta: “Hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5,44). Khi yêu thương những người làm ta đau khổ, chúng ta vượt lên trên sự phán xét và oán giận, để sống một cuộc đời đầy lòng bác ái và tha thứ.
Tình yêu thương này không phải là sự bao che cho điều sai trái, mà là lời mời gọi để biến đổi chính mình và biến đổi cả những người đã gây đau khổ. Khi yêu thương họ, chúng ta mang đến cho họ cơ hội để nhận ra lỗi lầm và quay về với con đường đúng đắn. Đồng thời, chúng ta cũng tự giải phóng mình khỏi xiềng xích của hận thù và oán giận – những điều chỉ làm trái tim ta thêm nặng nề.
Chúng ta thường không nghĩ rằng những người làm ta khổ lại có thể giúp chúng ta đạt được sự sống đời đời. Nhưng thực tế, chính những gian truân và thử thách mà họ mang đến đã giúp chúng ta rèn luyện đức tin và lòng cậy trông vào Thiên Chúa. Những đau khổ ấy giúp ta nhận ra rằng cuộc sống này chỉ là một hành trình tạm thời, và mục tiêu cuối cùng của chúng ta là sự sống đời đời trong Chúa.
Thánh Phaolô từng nói: “Những gian truân trong hiện tại chỉ là nhẹ nhàng và mau chóng, nhưng đem lại cho chúng ta vinh quang đời đời, tuyệt vời vô biên” (2 Cr 4,17). Mỗi thử thách là một cơ hội để chúng ta đến gần Chúa hơn, để học cách cậy dựa vào Ngài và để trưởng thành hơn trong tình yêu. Những người làm ta khốn khổ, xét ở một góc độ sâu sắc, chính là những người bạn đồng hành âm thầm giúp ta đạt đến mục tiêu cuối cùng của cuộc đời.
Thật không dễ dàng để yêu thương những người làm ta đau khổ. Nhưng điều đó không phải là không thể. Để thực hành điều này, chúng ta cần:
Tha thứ: Tha thứ không phải là quên đi những gì đã xảy ra, mà là buông bỏ oán hận để tìm lại sự bình an cho tâm hồn.
Cầu nguyện: Cầu nguyện cho những người làm tổn thương ta, để họ nhận ra lỗi lầm và tìm được con đường đúng đắn.
Biến đổi đau khổ thành cơ hội: Đừng để đau khổ làm chúng ta gục ngã. Hãy biến nó thành cơ hội để rèn luyện bản thân và đến gần Chúa hơn.
Tôn trọng và đối xử tử tế: Đừng trả thù hay làm điều ác. Thay vào đó, hãy đối xử với họ bằng lòng tử tế và sự bao dung.
Những người làm chúng ta khốn khổ, thử thách, và đau buồn, dù vô tình hay hữu ý, đều là những “bạn hữu đặc biệt” trong cuộc đời chúng ta. Chính họ, qua những gian truân mà họ mang đến, lại giúp chúng ta trưởng thành trong đức tin, rèn luyện nhân đức, và đạt đến sự sống đời đời. Yêu thương họ không chỉ là một lời mời gọi của Chúa, mà còn là một hành trình giúp chúng ta trở nên hoàn thiện hơn.
Hãy cảm ơn những gian truân mà họ mang đến, vì nhờ đó, chúng ta học được cách sống, yêu thương, và hướng đến mục tiêu cuối cùng của cuộc đời: sự sống muôn đời trong Thiên Chúa. Đúng như lời Chúa Giêsu đã dạy: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” (Mt 16,24). Và đôi khi, thập giá ấy được gói ghém trong những thử thách mà “những người bạn đặc biệt” mang lại. Hãy yêu thương và biết ơn họ, vì nhờ họ, chúng ta tìm được con đường dẫn đến sự sống thật.
Lm. Anmai, CSsR