Agnes Liên Đỗ
Mối quan tâm lớn nhất của mọi người trên thế giới hiện nay, bất kể chúng ta là ai, sống ở đâu và thuộc tôn giáo nào, đó là COVID19. Theo tài liệu thống kê Worldometer, cho tới ngày hôm nay (07/11/2020), thế giới có tới 1,251,379 người chết trong số 49,830,169 ca nhiễm coronavirus. Cả thế giới đau thương khi hàng triệu người qua đời, người người bất an vì mất việc làm trong khi các nhà khoa học trên thế giới vẫn chưa tìm ra được vaccine.
Do ảnh hưởng của Covid19, phần lớn các nhà thờ và các chùa triền phải đóng cửa, điều này làm cho người ta bắt đầu nghi vấn về sự hiện diện và quyền năng của Thiên Chúa. Là con em trong đại gia đình thế giới nhân loại, chúng ta những nữ tu Đaminh có thể làm gì và nên làm gì để thực thi sứ vụ loan báo Tin mừng của mình trước bối cảnh đại dịch virus này? Đâu là những thách thức mới đối với sứ vụ loan báo Tin Mừng của chúng?
Khi chứng kiến nỗi đau của con người và sự lan rộng của Covid19 trên toàn thế giới, câu hỏi “tôi có thể làm gì để mang Tin Mừng tình yêu đến cho con người khi mà tương lai xem ra có vẻ mờ mịt?” đã luôn vang vọng trong tâm trí tôi. Và thật bất ngờ, bốn cột trụ đời sống Đaminh đã như kim chỉ nam hướng dẫn tôi trong hành trình tìm kiếm này.
1) Cầu Nguyện
Nói đến cầu nguyện có vẻ như quá hiển nhiên đối với chúng ta. Cầu nguyện không chỉ là món ăn thiêng liêng hàng ngày, mà còn có sức mạnh giúp chúng ta chống ngừa mọi căn bệnh tâm linh. Cầu nguyện giúp chúng ta đặt tâm trí của mình vào tình yêu Thiên Chúa và giúp chúng ta tiến lại gần Thiên Chúa hơn trong mỗi ngày sống của mình. Cầu nguyện rất quan trọng, nó giúp chúng ta học biết Thiên Chúa là ai và chúng ta là gì trong tương quan giữa mình với Thiên Chúa và với anh chị em xung quanh. Ví dụ, Thánh vịnh 103 nhắc nhở chúng ta về sự mỏng manh của con người, nhưng Thiên Chúa luôn giầu lòng thương xót và trung thành trong tình yêu: “Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoảng là xong, chốn xưa mình ở cũng không biết mình. Nhưng ân tình Chúa thiên thu vạn đại, dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn. Người xử công minh cả với đời con cháu, cả những ai giữ giao ước của Người và nhớ tuân hành mệnh lệnh Ngài ban (Tv 103, 15-18).
Có lẽ Thánh vịnh này không có gì xa lạ với chúng ta, tuy nhiên khi cuộc sống bình an và thịnh vượng, chúng ta thường không mấy để tâm đến những lời chúng ta đã đọc. Nhưng bây giờ khi mà cuộc sống dường như bấp bênh và khó đoán, Thánh vịnh này giúp chúng ta lắng nghe sâu hơn sự hướng dẫn của Thiên Chúa trong một cách thức mới và để rồi đến lượt chúng ta có thể dẫn người khác đến với Thiên Chúa. Thánh Thomas Aquinas đã chỉ ra công việc chính yếu của tu sĩ Đaminh là: “contemplare et contemplata aliis tradere” (chiêm niệm và chia sẻ cho tha nhân hoa trái của chiêm niệm). Điều này rất đúng, làm sao chúng ta có thể chia sẻ cho người khác cái mình không có? Để có thể giúp người khác tin vào Thiên Chúa, chúng ta phải là những người đi bước trước trong việc sống niềm tin và tình yêu trong Thiên Chúa. Dĩ nhiên, chúng ta không thể tín thác một ai đó nếu chúng ta không gần gũi đủ với họ. Trong tương quan với Thiên Chúa cũng vậy, để có thể hoàn toàn tín thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh, chúng ta cần phải nuôi dưỡng mối thân tình của chúng ta với Thiên Chúa qua những cuộc trò chuyện hằng ngày với Ngài.
Hơn nữa, cầu nguyện cũng là lúc chúng ta thân thưa với Chúa về những nhu cầu và những khó khăn đau khổ của anh chị em xung quanh chúng ta. Hoa trái của việc cầu nguyện cho người khác là lòng thương xót và cảm thông. Vì càng cầu nguyện cho người khác, chúng ta càng biết xót thương và đồng cảm hơn với họ, điều này giúp chúng ta lớn lên trong tình yêu với Thiên Chúa và tha nhân. Quả thật, cầu nguyện là ơn gọi và khiên thuẫn của mỗi người chúng ta. Một khi cuộc sống chúng ta đặt trọng tâm vào Thiên Chúa, nguồn mạch của sự sống, chúng ta sẽ không còn sợ hãi gì nữa. Khi nhân loại dường như bó tay và trở nên yếu ớt trước sức mạnh hủy diệt của coronavirus, thì chỉ có Thiên Chúa là chỗ dựa vững chắc và là nguồn hy vọng, niềm tin tưởng giúp chúng ta vượt qua thời gian khó khăn này.
2) Học Hành
Cột trụ thứ hai của đời sống Đaminh cũng hết sức quan trọng, giúp chúng ta kiên cường chống lại các nỗi sợ hãi và căng thẳng do Covid19 gây nên. Nhiều người cảm thấy việc học hành trong thời điểm này làm cho họ thêm căng thẳng, nhưng đối với tu sỹ Đaminh thì học hành là niềm vui bởi vì nó giúp chúng ta củng cổ niềm tin tưởng, niềm hy vọng và tình yêu thương.
Trước hết, học hành củng cố niềm tin, bởi vì việc học của chúng ta đặt trọng tâm trong việc khám phá chân lý thánh của Thiên Chúa. Học về Thiên Chúa là tìm tòi nghiên cứu để học hiểu về những công việc của Thiên Chúa đã và đang diễn ra trong vũ trụ, để thấy được sự khôn ngoan và quyền năng của Ngài. Trong một cuộc tranh luận, Chúa Giê-su đã chỉnh sửa nhóm người Xa-đốc, “các ông lầm, vì không biết Kinh Thánh, cũng chẳng biết quyền năng Thiên Chúa” (Mt 22, 29). Rõ ràng, nếu chúng ta nghi ngờ tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa trong thời gian đại dịch này, nguyên nhân chính là vì chúng ta không biết Kinh Thánh.
Thứ hai, học hành giúp chúng ta lớn mạnh trong tình yêu, bởi vì Thiên Chúa chính là tình yêu. Qua việc học hỏi sâu hơn về Kinh Thánh, chúng ta học biết thêm về tình yêu của Thiên Chúa. Qua việc học hỏi về thế giới qua những khám phá khoa học và qua cuộc sống, chúng ta có thể nhìn thấy rõ hơn sự hiện diện của tình yêu Thiên Chúa trong tạo dựng và những hành động bác ái tốt lành của anh chị em xung quanh. Nếu chúng ta không biết chúng ta được Thiên Chúa yêu thương đến chừng nào, chúng ta có thể dễ dàng đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa và tự mình rơi xuống hố sâu của bất an và sợ hãi.
Thứ ba, học hành mang lại cho chúng ta niềm hy vọng bởi vì Thiên Chúa là nguồn hy vọng của chúng ta. Tiên tri Isaia khẳng định rằng “những người cậy trông Đức Chúa thì được thêm sức mạnh. Như thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân” (Is 40:30). Nếu niềm tin giúp chúng ta tín thác, thì niềm hy vọng mang lại cho chúng ta sự an toàn, tự tin, sức mạnh, và bình an. Nhiều người cảm thấy bất an bởi vì những gì từng là vật bảo đảm cho sự an toàn của họ, như tiền bạc và quyền lực địa vị, bây giờ trở nên bất lực trước sức mạnh của Covid19. Nhưng những người đặt niềm hy vọng vào Thiên Chúa lại cảm thấy an toàn, như sách Gióp khẳng định: “bạn sẽ được vững dạ an lòng, bởi vì có niềm hy vọng” (G 11, 18).
Như vậy, học hành là một con đường dẫn chúng ta tới tình yêu của Thiên Chúa. Chúng ta không thể yêu một ai đó mà chúng ta không hề biết đến. Thánh Catarina de Siena nói, “người biết nhiều, yêu nhiều.” Quả thật, càng học hỏi tôi càng thêm cảm nghiệm rõ nét hơn chân lý này. Càng học hành chúng ta càng hiểu thêm về Thiên Chúa, và càng giúp chúng ta gần gũi với Thiên Chúa và yêu thương anh chị em xung quanh hơn. Trong khi các nhà khoa học đang nỗ lực nghiên cứu để tìm ra vaccine trị coronavirus, chúng ta – những nhà khoa học thánh – cũng được mời gọi nghiên cứu chuyên sâu hơn để khám phá ra những vaccine chống lại các virus thiêng liêng và tinh thần.
3) Đời sống Cộng đoàn
Có lẽ đời sống cộng đoàn là một trong những thách đố lớn đối với chúng ta trong cuộc chiến chống Covid19 khi chúng ta phải thực hiện chính sách “dãn cách xã hội.” Mặc dù chính sách này chỉ đòi hỏi thực hiện ở nơi công cộng đông người, nhưng đây cũng là một thách thức cho các cộng đoàn dòng tu, nơi mà đời sống cộng đoàn là hết sức quan trọng. Khi nhiều cộng đoàn không thể cầu nguyện cùng nhau, hoặc ăn cùng nhau ở nơi chung như chúng ta thường làm, chúng ta được mời gọi tìm ra những cách thức mới để củng cố và nuôi dưỡng đời sống cộng đoàn. Nhiều chị em đã rất sáng tạo trong việc tìm ra những cách thức mới, như cầu nguyện chung với nhau qua Zoom, ăn cùng nhau qua Zoom. Dãn cách xã hội là một chính sách khó có thể thực hiện được đối với các cộng đoàn dòng tu ở các nước nghèo như Việt nam, nơi mà nhiều chị em ở chung một phòng. Làm sao các chị em có thể thực hiện dãn cách xã hội khi mà 13 tập sinh ở chung một phòng với các giường kê san sát nhau? Ở chung một phòng với nhiều người có vẻ như không an toàn trong thời gian đại dịch này, nhưng các chị em không hề lo lắng, không hề phàn nàn, trái lại họ đều vui vẻ đón nhận điều kiện hạn hẹp của cộng đoàn. Trong khi Covid19 tạo nên những thách đố cho các cộng đoàn dòng tu trong những cách thức hết sức thực tế, thì đời sống cộng đoàn lại là một trong những điểm mạnh của chúng ta trong lúc này. Trong khi Covid19 đã làm cho nhiều người rơi vào sợ hãi, lo lắng, chán nản, và cô đơn, đời sống cộng đoàn giúp chúng ta củng cố mối dây liên kết với chị em xung quanh và giúp chúng ta biết yêu và được yêu khi chúng ta cùng nhau nỗ lực thực thi bác ái yêu thương và chiến đấu chống lại virus của chia rẽ, cô đơn, buồn chán.
4) Phục Vụ
Sứ vụ tông đồ chính của các tu sỹ Đaminh chúng ta là phục vụ LỜI CHÚA. Có rất nhiều cách thức giúp chúng ta thực thi sứ vụ này. Bên cạnh việc dậy Thần học, Giáo lý trong các lớp học, chúng ta có thể rao giảng Lời Chúa bằng nhiều cách thức, như viết bài chia sẻ cho trang website của Hội dòng hay qua các bài nghiên cứu, dịch thuật. Và đặc biệt quan trọng, đó là chúng ta rao giảng Lời qua việc phục vụ anh chị em xung quanh trong đời sống hằng ngày. Đức Giáo Hoàng Phaolo VI khẳng định trong tông huấn Loan Báo Tin Mừng Evangelii Nuntiandi rằng, “con người thời nay thích lắng nghe các chứng nhân hơn thầy dạy, và nếu họ có tin vào lời thầy dậy là bởi vì chính thầy dậy đó là chứng nhân.” Là các nhà giảng thuyết trong thời gian đại dịch này, không gì thiết thực bằng việc phục vụ Lời qua chính đời sống của chúng ta. Mỗi người chúng ta được mời gọi trở nên các chứng nhân cho tình yêu của Thiên Chúa qua niềm tin của chúng ta, qua cách thức chúng ta sống và phục vụ anh chị em trong lời ăn tiếng nói và nghĩa cử đẹp của mình.
Người Việt nam có câu, “nhàn cư vi bất thiện.” Điều này rất đúng trong hoàn cảnh hiện tại. Nếu chúng ta không làm gì đó để giúp đỡ các anh chị em xung quanh chúng ta, chúng ta sẽ tự giam cầm mình trong sợ hãi và ích kỷ. Đây không phải là một lối sống đúng đắn của người theo ơn gọi Đaminh. Hơn thế nữa, phục vụ người khác không chỉ là tâm điểm sống của căn tính Đaminh, mà nó còn giúp chúng ta sống có ý nghĩa và có mục đích. Một khi dành thời gian phục vụ người khác, chúng ta sẽ không còn thời gian cho những lo lắng, sợ hãi và căng thẳng.
Tôi rất cảm phục khi chứng kiến tình yêu thương và sự phục vụ của nhiều chị em Đaminh, những người đã sống đích thực bốn cột trụ Đaminh. Đó là các chị em trong các bổn phận khác nhau đã và đang làm việc quên mình để đảm bảo các chị em trong cộng đoàn được bình an và mạnh khỏe. Đó là các chị em tình nguyện may những chiếc khẩu trang tặng cho các bệnh viện, các nhà hưu dưỡng và những anh chị em xung quanh. Đó là những chị em dành nhiều thời gian miệt mài cầu nguyện cho sự bình an của thế giới. Đó là những chị em mặc dù bận rộn, nhưng tranh thủ thời gian để gọi điện thăm hỏi và động viên chị em mình ở xa. Mặc dù những hành động này có vẻ như đơn giản, nhưng chúng thật cao đẹp và ý nghĩa bởi vì chúng xuất phát từ tình yêu.
Covid19 mang đến sự chết chóc cho nhân loại, nhưng nó không thể giết chết tình yêu của chúng ta cho nhau nếu chúng ta không cho phép điều đó xảy ra. Vì vậy, đây là một thời gian quan trọng đối với mỗi người chúng ta trong cuộc chiến chống lại coronavirus. Không vì Covid19 mà chúng ta tự tách mình và cô lập mình với anh chị em xung quanh, trái lại chúng ta càng phải yêu nhiều và quan tâm tới anh chị em xung quanh nhiều hơn. Mặc dù bây giờ khi gặp nhau chúng ta không thể bắt tay hay ôm chào như trước, nhưng tình yêu của chúng ta cho nhau cần phải vững mạnh hơn qua những cách thức chúng ta quan tâm tới nhau. Quả thật, virus của cô lập và cô đơn sẽ không còn chỗ đứng trong cộng đoàn dòng tu, nếu mỗi và mọi thành viên hàng ngày nỗ lực sưởi ấm cộng đoàn mình với sức nóng của tình yêu phục vụ.
FOUR DOMINICAN PILLARS IN THE TIME OF A PANDEMIC
The current issue of concern for each and everyone in the world, no matter who we are, where we are living, and to which religion we belong, is COVID19. This global concern affects us all in so many ways. According to the Worldometer, up to now (November 7th, 2020) there have been 1,251,379 deaths among 49,830,169 coronavirus cases.[1] The whole world is grieving as millions of people have passed away because of Covid19. There is great insecurity when millions of people are losing their jobs and businesses while scientists still have not developed a vaccine. When most churches, mosques and temples were forced to close, people even began to question the presence and power of God. Being daughters and sisters of this world family and being threatened by the same pandemic, what can we as Dominican Sisters do to carry out our mission of preaching the Good News? What is the importance of our vocation as Dominican Sisters at this time? What is the challenge to our mission as the whole world is facing sadness, death, loss and insecurity?
As I witness people’s suffering and Covid19 spreads around the world, the question, “how can I bring the good News when the future is unpredictable for all?”, has been echoing in my heart and my mind. In seeking an answer, the four pillars of our Dominican life have been a surprising help for me to be strengthened, to be connected, and to be guided during this difficult time. Here is how I see that these four pillars play an important role in guiding us to be the loving preachers of the Good News for the world.
1) Pray. Speaking about praying seems so obvious for all of us, but it is not because we are in difficult times that we need to pray. Prayer is our daily food and inoculates us from all kinds of spiritual diseases. Prayer helps us to focus on God’s love and enables us to get closer to God in our daily life. Prayer is so important to help us learn who God is and who we are in our relationship to God and to others. For example, Psalm 103 reminds us of our frailty, but that God is compassionate and always faithful in God’s love: “a person’s life is like grass. It blossoms like wild flowers, but when the wind blows through it, it withers away and no one remembers where it was. Yet the Lord’s gracious love remains throughout eternity for those who fear him and his righteous acts extend to their children’s children, to those who keep his covenant and to those who remember to observe his precepts” (Ps 103, 15-18).
Even having prayed this psalm thousands of times, when our life is safe and sound, we might not be attentive to what we are saying. But now when life itself feels fragile, this psalm enables us to listen to God’s guidance in new ways and in return we are able to lead people to God. St. Thomas Aquinas pointed to the primary work of the Dominicans as: “contemplare et contemplata aliis tradere” (to contemplate and to share with others the fruits of our contemplation). It is true, how can we share with other people what we do not have? In order to guide people to trust in God, we must first trust in God and grow in God’s love. Of course, we cannot grow our trust in God without having a close relationship with God through daily conversation, or prayer.
Prayer is also the time for us to bring to God the needs and the pain of others. The fruits of our prayer for other people is that we become more compassionate and co-suffer with them, hence growing in our love for God and love for others. Prayer is our vocation and is our powerful shield. Once our lives are centered on God as the source of life, no fear can exist in us. When humanity feels powerless and fragile, only God can give us strength, hope and faith to move through this time.
2) Study: The second pillar is also important for us to resist the fear and stress from Covid19. For many people, it may be a difficult time to focus on study, seen as an additional source of anxiety, but for Dominicans, study is our joy, it brings us hope, faith and love.
First of all, study brings us faith because our study primarily centers on the sacred truth of God. The study of God is to focus on God’s work in the world and thus increases our knowledge and deepens our understanding of the wisdom of God. Jesus corrects the Sadducees, “you are in error because you do not know the Scriptures or the power of God” (Mt 22: 29). If we doubt God’s love and mercy during this time of trouble, it is because we do not know the Scriptures.
Second, study brings us love because God is love. By studying Scriptures, we learn more about God’s love. By the study of the world through sciences and through life, we can see more clearly the presence of God’s love in charity work, in creation, and in people’s good deeds. If we do not know how much we are loved by God, we can lose our faith in God and fall into the pit of insecurity and fear.
Third, study brings us hope because God is the source of our hope. Prophet Isaiah assures that “those who hope in the Lord will renew their strength. They will soar on wings like eagles; they will run and nor grow weary; they will walk and not be faint” (Is 40:30). If faith brings us trust, hope brings us security, confidence, strength, and peace. Many people feel insecure now because their sources of security, such as money and power, now become fragile with Covid19. But those who have hope in God are secure, as the book of Job 11:18 said, “you will be secure, because there is hope; you will look about you and take your rest in safety.”
Study is like a road leading us to the love of God. We cannot love whom we do not know. Saint Catherine of Siena said, “one who knows more, loves more.” Indeed, it is clear for me that the more I study, the more I understand God’s love, the more I get closer to God and other people. Scientists are studying to find the vaccine for the coronavirus; we are spiritual practitioners called to study to discover the spiritual vaccine to fight against the spiritual virus.
3) Community: perhaps common life is most challenging with Covid19 as we are called to observe social distancing. Although this is applied in the public sphere, it is also a challenge to religious communities where common life is crucial. Since many communities cannot pray together or eat together in person as we have been accustomed, we are called to find new ways to foster the common life. Many Sisters are very creative in how they sustain the idea of communal life through meal-via-zoom or common-praying-via-zoom. Social distancing is impossible for the Sisters from poor countries like Vietnam because many Sisters have to share the same room. How can they observe the social distancing when 13 novices share one room? Sharing space with so many people seems to be dangerous during this time of COVID19, but the Sisters do not complain but beautifully accept the reality and constraints of their own community. While Covid19 challenges our common life in practical ways, community is also one of our strengths during this time. While Covid19 has led to stress, anxiety, fear, sadness and loneliness for many people, community helps us to maintain bonds, to be interrelated, and to feel loved as we all work together to spread love and resist forces of isolation.
4) Service: Being Dominicans, we are called to serve the Word. Are we called to preach in front of large gatherings? These times may not be right for preaching in that capacity, but there are a lot of ways to preach the Word. Besides teaching theology or catechism in the classroom, we can preach the Word by writing reflections to contribute to the Congregation’s website. And critically, we preach through serving our brothers and sisters around us in our daily life. Pope Paul VI said eloquently in his apostolic exhortation Evangelii Nuntiandi: “modern man listens more willingly to witnesses than to teachers, and if he does listen to teachers, it is because they are witnesses.” As preachers in the time of a pandemic, we are called to be witnesses to God’s love through our faith, our way of living and our way of serving.
Vietnamese people often say that “nhàn cư vi bất thiện.”, or “doing nothing is doing ill.” This is very true for our current situation. If we do nothing to help other people, we will isolate in fear and self-centeredness. This is not a healthy way of living a Dominican life. Moreover, serving others is not only at the core of the Dominican identity, but it also helps us to find ourselves and the meaning of life through our service. There is little time to focus on fear and distress when we are busy serving one another.
I have been touched by the love and service of many Sisters who are truly living the Dominican pillars. Those are Sisters who are working tirelessly to make sure the Sisters in the community stay safe and well. They are sewing the masks to donate to hospitals and nursing homes and sharing them with other Sisters in the communities and other people. These are Sisters who spend more time praying for peace in the world. These are Sisters who make an effort to visit one another virtually to encourage and to care for each other. Although these deeds seem simple, they are beautiful and meaningful because they come from love.
Covid19 is deadly, but cannot kill our love for one another if we do not allow it. Thus, this is a very important time for us to work together to resist coronavirus, but not to isolate from one another, rather to love more and care more for one another. Although now we cannot hug or shake hands, our love remains strong and thrives as we find ways to express our care and love for one another. The virus of isolation must not take the place of love in the community.