Tin Mừng: Mc 10, 17-30
17 Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”18 Đức Giê-su đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa.19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.”20 Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.”21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!”24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao!25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.”26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?”27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”
28 Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!”29 Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng,30 mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.
CHỈ THIẾU MỘT ĐIỀU THÔI
Khi nói đến người trẻ, ta thường nghĩ ngay đến một thế hệ tràn đầy sức sống, nhiệt huyết và đam mê chinh phục. Họ mang trong mình nhiều ước mơ và hoài bão lớn lao. Trong bài Tin mừng hôm nay, Thánh sử Luca giới thiệu cho chúng ta về một chàng thanh niên trẻ với một ước mơ rất đẹp, một ước mơ tốt lành, thánh thiện! Anh khao khát sự sống đời đời và muốn tìm con đường để đạt được điều đó. Anh gặp Đức Giêsu và Ngài đã chỉ cho anh biết: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”.
Chàng trai trẻ trong bài Tin mừng có thể được coi là hình mẫu chuẩn mực vào thời bấy giờ. Anh đã sống một cuộc đời tốt lành, từ nhỏ đã bước đi theo cách mà cha ông anh đã đi, đó là tuân giữ các Giới răn. Tuy nhiên, anh vẫn cảm thấy điều đó chưa đủ, vẫn khát khao tìm kiếm điều mà anh cho là quan trọng và cần thiết nhất trong cuộc đời. Anh đã gặp được Đức Giêsu. Hẳn là anh đã nghe biết nhiều về Ngài và mong được Ngài chỉ dẫn. Chính vì vậy, vừa gặp Ngài anh đã hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”
Sau khi lắng nghe những chỉ dẫn của Đức Giêsu, chàng thanh niên đã chia sẻ với Ngài về tất cả những gì anh đã sống và tuân giữ. Đáp lại anh là một khoảnh khắc đầy xúc động: “Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến” (c. 21a).
Hành động “đưa mắt nhìn” của Đức Giêsu là một hành động đầy yêu thương, trìu mến, cùng với sự cảm thông và thấu hiểu sâu sắc. Ánh mắt ấy như một lời khích lệ rằng chàng thanh niên đã làm rất tốt và hãy tiếp tục con đường anh đang đi. Ngay sau ánh nhìn trìu mến ấy là một lời mời gọi đặc biệt: “Anh chỉ còn thiếu một điều: hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ có một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”
Tin mừng cho chúng ta thấy rõ hai thái độ và nét mặt của người thanh niên trước và sau khi gặp Đức Giêsu. Người thanh niên đã tiến rất gần đến mức thiện toàn, anh hăm hở bước đi trên đường nên thánh. Anh đã gặp được Đức Giêsu và nhận được nơi Ngài lòng yêu mến và cảm phục. Anh chỉ còn thiếu một điều, chỉ cần thêm một bước nữa, đó là sự từ bỏ vật chất và thực thi lòng bác ái. Nhưng anh ta đã không thể tiếp tục: “Anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải” (Mc 10,22). Của cải trần gian đã kéo ghì anh lại; anh đang lệ thuộc vào nó nên không thể tự do thưa vângtrước lời mời gọi yêu thương của Chúa. Anh tìm gặp Đức Giêsu với niềm phấn khởi vui tươi, nhưng rồi lại ra đi với nỗi u sầu và lòng đầy phiền muộn. Của cải mà anh sở hữu đã biến đổi nét mặt và tâm hồn anh, giam cầm anh trong ngục tối của sự đam mê vật chất, ngăn cản anh chạm đến niềm vui đích thực mà anh đang khao khát kiếm tìm.
Từ bỏ là một trong những đòi hỏi thiết yếu của người bước theo Đức Giêsu. Khao khát thôi chưa đủ, khao khát vẫn còn trong ý niệm, từ bỏ mới là hành động dứt khoát của người môn đệ. Sự từ bỏ mà Đức Giêsu nói ở đây không phải là sự khinh chê của cải vật chất, nhưng ẩn sau lời mời gọi đó, Ngài muốn thấy được sự tự do, lòng yêu mến và niềm tin tưởng, tín thác từ người thanh niên dành cho Ngài, đồng thời Ngài cũng chỉ cho anh con đường để thực thi lòng bác ái và sự chia sẻ với người nghèo. Đức Giêsu biết rõ anh, Ngài thấu hiểu tâm hồn, nỗi khát mong cùng với sự yếu đuối, bám víu của anh. Qua ánh nhìn đầy yêu thương và khích lệ cùng với lời mời gọi, Ngài mong anh nhận ra và can đảm, dứt khoát từ bỏ những gì đang rang buộc anh, để bước theo Ngài với niềm tin tưởng và hy vọng. Tuy nhiên, “điều còn thiếu” mà Đức Giêsu đề nghị lại là một thử thách lớn đối với anh. Anh đã không thể vượt qua.
Câu chuyện về chàng thanh niên giàu có dạy chúng ta biết rằng, tình yêu của Chúa không phải lúc nào cũng là một lời mời gọi êm đềm, mà đôi khi nó đòi hỏi sự hy sinh, từ bỏ những gì ta đang bám víu. Từ bỏ không phải để mất mát, mà là để giải thoát chúng ta khỏi những gánh nặng, để có thể bước vào mối tương quan sâu sắc hơn với Chúa và với tha nhân, và quan trọng hơn cả là được “sự sống vĩnh cửu ở đời sau” như chính Chúa Giêsu đã khẳng định (Mc 10,30).
Qua câu chuyện này, chúng ta cũng được mời gọi tự vấn: liệu chúng ta có can đảm thực thi “điều còn thiếu” mà Đức Giêsu vừa đề nghị chàng thanh niên để đi theo Chúa không? Đời sống người Kitô hữu không phải là một hành trình dễ dàng. Nó đòi hỏi sự hy sinh, sự từ bỏ và lòng tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu và sự quan phòng, dẫn dắt của Chúa. Điều Chúa muốn nơi chúng ta là sự tự do trong tâm hồn, không bị lệ thuộc vào của cải vật chất hay những giá trị tạm bợ. Ngài mong chúng ta đi theo Ngài với trọn niềm tin, không do dự, và không để điều gì ngăn cản.
Xin Chúa giúp chúng ta biết nhận ra điều quan trọng nhất trong cuộc đời, đó chính là sự sống vĩnh cửu và niềm vui đích thực trong tình yêu của Chúa, để chúng ta không còn bị ràng buộc bởi những điều chóng qua ở đời này, những điều ngăn cản chúng ta sống trọn vẹn tình yêu với Chúa và tha nhân. Nhờ đó, mọi lời chúng ta nói, mọi việc chúng ta làm đều vì vinh danh Chúa và sự sống đời đời cho chính mình cũng như cho tất cả mọi người.
Anna Đặng