Tin Mừng: Ga 12, 20-33
Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy-lạp. Họ đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: “Thưa ngài, chúng tôi muốn gặp Ðức Giêsu”. Philipphê đi nói với Anrê, rồi Anrê và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu đáp: “Ðã đến giờ Con Người được tôn vinh.
Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt.
Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh nó. Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ này. Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. Lạy Cha, xin hãy làm vinh danh Cha”.
Lúc đó có tiếng từ trời phán: “Ta đã làm vinh danh Ta và Ta còn làm vinh danh Ta nữa”. Ðám đông đứng đó nghe thấy và nói đó là tiếng sấm. Kẻ khác lại rằng: “Một thiên thần nói với Ngài”. Chúa Giêsu đáp: “Tiếng đó phán ra không phải vì Ta, nhưng vì các ngươi. Chính bây giờ là lúc thế gian bị xét xử, bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị khai trừ và khi nào Ta chịu đưa lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”. Người nói thế để chỉ Người phải chết cách nào.
CHẾT ĐỂ ĐƯỢC SỐNG
Khi tiến gần hơn vào Tuần Thánh, Giáo hội cho chúng ta nghe trích đoạn Tin Mừng của Thánh Gioan và mời gọi chúng ta suy gẫm về những khổ hình và thách đố mà Chúa Giê-su phải đối diện khi chuẩn bị cho cái chết của Ngài trên thập giá, để rồi chúng ta cũng được mời gọi chuẩn bị cho cái chết của chính mình ngay từ hôm nay bằng chính đời sống thường nhật của mình. Qua tường thuật của Tin Mừng Gioan, chúng ta được chiêm ngắm một hình ảnh rất thực của Chúa Giêsu mang thân phận làm người thực hiện con đường Thập Giá để hoàn tất sứ mạng của Chúa Cha.
Đức Giêsu dù biết Ý Chúa Cha muốn Ngài bước đi con đường Thập Giá, con đường đau khổ, nhưng vì mang trong mình thân phận con người, với bản tính yếu đuối, Đức Giê-su vẫn cảm thấy xao xuyến khi chén đắng gần kề. Biết giờ mình phải đối diện với cái chết sắp đến, Chúa Giê-su giãi bày trước các môn đệ, “Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì?” Tuy nhiên, Đức Giê-su không để cho tâm trạng rất con người ấy điều khiển ý chí của mình, nhưng Ngài phó thác tất cả trong Thánh Ý của Chúa Cha và sẵn sàng đón nhận tất cả để tôn vinh Danh Chúa Cha. “Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến. Lạy Cha, xin tôn vinh Danh Cha” (Ga 12, 28).
Khi nghĩ về sự chết, mấy ai không run sợ và lo lắng. Nhất là khi biết mình sắp chết, thì nỗi lo sợ càng tăng gấp bội, thậm chí nhiều người không đủ dũng cảm để đối diện và chấp nhận sự thật của cái chết. Tuy nhiên, suy niệm theo hình ảnh “hạt lúa mì” mà Chúa Giê-su đã nêu gương lại là một quy luật sự chết gắn liền với vinh quang phục sinh. Hạt lúa mì quen thuộc nhỏ bé phải bị ngập chìm trong nước, chôn vùi trong bùn đất, và phải bị thối nát, thì nó mới có thể cho mọc lên một mầm non tràn đầy sức sống mới.
Một lần nọ khi tôi đến viếng thăm người bạn ung thư giai đoạn cuối, trong khi tôi chẳng biết nói gì để động viên tinh thần anh, thì anh lại can đảm dùng lời dạy của Chúa Giê-su trong đoạn Tin Mừng hôm nay để nói với tôi trong hơi thở yếu ớt: “Nếu hạt lúa gieo vào lòng đấy mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác” (Ga 12, 24). Tôi nắm tay anh và im lặng cùng anh trong sự tín thác và niềm hy vọng. Lời dạy và cái chết khổ hình của Chúa Giê-su trên thập giá đã trở nên nguồn động viên an ủi và nguyền hy vọng lớn lao cho anh và cho biết bao người đang phải đối diện với đau khổ và cái chết của chính mình cũng như của người thân.
Quả thật, trong thân phận một con người được sinh ra trong trần gian này với quà tặng sự sống của Thiên Chúa, chắc chắn ai cũng phải đối diện với khổ đau và thách đố của cái chết. Nhưng nếu chúng ta biết nhìn lên thập giá Chúa và sống như Chúa Giêsu đã noi gương, chúng ta sẽ tìm được nguồn động viên và sức mạnh để chiến đấu. Chúa Giê-su cũng phải trải qua đau khổ, qua thập giá, qua cái chết rồi mới bước vào sự sống trong vinh quang phục sinh. Chúa Giêsu đã đi trước, mở đường, mời gọi mỗi chúng ta, và để chúng ta cũng tìm gặp được giá trị sự sống trong vinh quang phục sinh với Người.
Nt. Maria Trần Thị Nguyệt