Giao thông, như một tấm gương phản chiếu đời sống xã hội, không chỉ là sự kết hợp của hạ tầng đường sá và phương tiện di chuyển mà còn là nơi thể hiện rõ nét văn hóa, ý thức và tâm hồn của con người. Ở Việt Nam, khi đối diện với tình trạng ùn tắc, chen lấn, hay những “trận chiến” trên đường, câu hỏi không khỏi được đặt ra: lòng đường hẹp hay lòng người chật hẹp hơn?
Khi đi qua những nơi như nghĩa trang Bình Hưng Hòa, ta nhận ra một sự khác biệt rõ rệt: không hề có cảnh chen lấn, xô đẩy hay ùn tắc. Lý do đơn giản là bởi không ai ở đây phải tranh giành, giành giật với nhau. Trong một không gian lặng lẽ ấy, mọi người tuân thủ trật tự, chờ đợi số thứ tự để vào viếng người thân, không ai cố vượt lên trước để tiết kiệm chút thời gian. Điều này gợi lên một suy nghĩ: phải chăng lòng đường thực sự không hẹp, mà chính lòng người đã làm cho nó trở nên chật chội?
Ở những nơi khác, khi đối diện với những con đường hẹp hoặc nút giao thông đông đúc, chúng ta lại chứng kiến một cảnh tượng khác. Tại các giao lộ, dù có tín hiệu đèn giao thông, người tham gia giao thông vẫn chen lấn, cố gắng vượt trước, bất chấp nguy hiểm. Cảnh tượng ở các đường ray xe lửa cũng không khác là mấy, khi hai bên “xáp lá cà”, ai cũng muốn vượt qua trước, để rồi tất cả đều phải dừng lại vì không còn lối thoát. Điều này khiến chúng ta tự hỏi: phải chăng lòng người quá hẹp, đến mức không thể nhường nhau dù chỉ một bước?
Hành vi giao thông chính là một phần biểu hiện của văn hóa xã hội. Thế nhưng, thực trạng giao thông ở Việt Nam lại cho thấy nhiều hạn chế đáng buồn về ý thức và thái độ ứng xử của con người:
- Sự ích kỷ và thiếu nhường nhịn: Trong nhiều tình huống, người ta sẵn sàng chen lấn, vượt đèn đỏ hay đi ngược chiều chỉ để tiết kiệm vài phút. Những hành động này không chỉ làm tăng nguy cơ tai nạn giao thông mà còn gây ra ùn tắc nghiêm trọng, ảnh hưởng đến chính cộng đồng xung quanh.
- Thiếu sự tôn trọng luật lệ: Dù có tín hiệu đèn giao thông, nhiều người vẫn không tuân thủ, và khi không có sự hiện diện của cảnh sát giao thông, tình trạng lộn xộn lại càng trở nên phổ biến.
- Thiếu văn hóa khi tham gia giao thông: Một số hành vi như bấm còi liên tục, chửi bới hay không nhường đường không chỉ làm mất an toàn mà còn khiến môi trường giao thông trở nên căng thẳng, thiếu thân thiện.
Cuộc sống hiện đại với nhịp sống nhanh khiến nhiều người trở nên nóng vội, thiếu kiên nhẫn. Ai cũng muốn tiết kiệm thời gian, đến nơi sớm hơn, và sự gấp gáp ấy khiến họ sẵn sàng vượt qua cả những giá trị cơ bản như nhường nhịn hay tôn trọng người khác.
Việc giáo dục ý thức giao thông ở Việt Nam còn nhiều hạn chế. Từ nhỏ, trẻ em thường chỉ được dạy cách đi đúng đường, nhưng ít được học về tầm quan trọng của việc nhường nhịn, tuân thủ luật lệ hay xây dựng một văn hóa giao thông văn minh. Khi lớn lên, họ tham gia giao thông mà thiếu sự nhận thức đầy đủ về trách nhiệm của mình.
Trong nhiều trường hợp, tâm lý đám đông khiến con người hành động thiếu suy nghĩ. Khi thấy người khác chen lấn, vượt đèn đỏ, nhiều người cũng làm theo, tạo nên một vòng lặp xấu trong hành vi giao thông.
Để giải quyết vấn đề này, không chỉ cần cải thiện hạ tầng giao thông mà quan trọng hơn là thay đổi ý thức và hành vi của con người. Một số giải pháp có thể được đề xuất như sau:
Giáo dục ý thức giao thông cần được đưa vào trường học từ sớm, không chỉ dạy về luật lệ mà còn nhấn mạnh giá trị của việc nhường nhịn, tôn trọng lẫn nhau. Bên cạnh đó, các chiến dịch tuyên truyền như “Giao thông văn minh” cần được thực hiện mạnh mẽ hơn, sử dụng truyền thông xã hội để lan tỏa thông điệp tích cực.
Luật giao thông cần được thực thi nghiêm ngặt hơn, với các chế tài đủ mạnh để răn đe. Các công nghệ hiện đại như camera giám sát, phạt nguội cũng cần được triển khai rộng rãi để giảm thiểu vi phạm.
Việc phát triển và khuyến khích sử dụng các phương tiện công cộng như xe buýt, tàu điện ngầm không chỉ giúp giảm ùn tắc mà còn tạo cơ hội để con người học cách tôn trọng không gian chung.
Mỗi cá nhân cần tự ý thức về trách nhiệm của mình khi tham gia giao thông, hiểu rằng nhường nhịn không chỉ là cách giảm ùn tắc mà còn là biểu hiện của văn hóa và lòng nhân ái.
Giao thông không chỉ là chuyện lòng đường hẹp hay rộng, mà còn phản ánh chính lòng người. Khi con người biết nhường nhịn, tôn trọng và tuân thủ luật lệ, những con đường dù nhỏ hẹp cũng trở nên thông thoáng hơn. Ngược lại, nếu lòng người chật hẹp, ích kỷ và thiếu ý thức, thì dù có xây dựng những con đường rộng lớn, giao thông vẫn sẽ rơi vào hỗn loạn.
Chúng ta cần mở rộng lòng mình, học cách nhường nhịn và sống có trách nhiệm hơn. Chỉ khi lòng người rộng mở, xã hội mới thực sự văn minh, và giao thông không còn là nỗi ám ảnh, mà trở thành một phần đẹp đẽ trong cuộc sống hàng ngày.
Lm. Anmai, CSsR