Sương đêm buông xuống lạnh thay con người
Cô đơn buồn tủi giữa đời
Bạn bè thân hữu đã rời xa tôi.
Tâm hồn trống vắng đơn côi,
Nhìn lên phía trước, hướng đồi Can-vê,
Roi đòn tan nát não nề,
Chết treo thập giá Can-vê thảm sầu
Xuyến xao chén đắng đậm màu
Cho con chia sẻ bớt sầu, Thầy ơi!
Lặng thinh chiêm ngắm Thầy thôi
Tình yêu chan chứa Thầy mời chúng con.
Thờ lạy, chúc tụng, suy tôn
Thầy nơi Thánh Thể mỏi mòn ngóng trông.
Chờ con tựa nép bên lòng
Ủi an nâng bước con trong tay Người.
Thầy ơi! Giây phút tuyệt vời
Thầy trò gần gũi chẳng rời xa nhau
Bao nhiêu gánh nặng buồn sầu
Sẽ cùng tan biến trong màu yêu thương.
Maria Mai Ngàn