Lời tâm cảm của đứa con nhỏ hướng về mẹ Bề trên tiên khởi Emilia Nguyễn Thị Sê
Mẹ ơi, từ cội Mẹ già trong khu vườn nhà Dòng nay đang trổ bông, những mầm non ơn gọi đang chum chím nụ cười dễ thương. Mẹ biết không, với con đó là điều kỳ diệu của Thiên Chúa an bài, là cảm hứng cho con nói lên điều tâm cảm, lời của lòng con thơ trìu mến khi nghĩ về hai tiếng “Cội nguồn”
Khi con nhập tu cội mẹ đã đứng đó từ bao giờ, vững vàng trên cát khô bạc trắng, năm qua tháng lại, mưa đi nắng về tưởng như trong lớp vỏ rêu phong cội mẹ già như không còn sức sống . Nhưng thật bất ngờ, đến thời gian thuận lợi, những màu xanh lần lượt lớn cao, lá non mơn mởn giữa tơ trời óng ả và cứ đúng mùa là lại kết trái đơm hoa. Mẹ ơi, cuộc sống có bao điều nhiệm lạ, mở tung giữa đất trời bao la, như điều lạ đến từ cội Mẹ già, sự lạ của tình yêu mà con không thể hiểu! Đã bao lâu, cội Mẹ âm thầm dù sâu dưới lòng đất thu hút dưỡng chất nuôi mầm, như những chùm rễ chuyên cần chẳng nề quản ngại gian truân, không nản trí, vì bị quên lãng, không than van trước bão tố – đau khổ. Trong dáng vẻ xù xì nhẫn nại, sức mạnh tiềm ẩn sẵn sàng vươn lên. Năm tháng dài dần. Cây nuôi mầm, mầm trổ sinh cành lá, cành đơm bông kết trái cho đời, người đời nhìn cành lá xinh tươi, ngợi khen tràn trề sức sống. Nhung chỉ riêng cội Mẹ già mới biết được cành hoa xanh lớn được là nhờ đâu.
Điều lạ của con thắm đượm màu son, được bắt nguồn từ Mẹ! Mẹ cội rễ ẩn sâu trong lòng đất. Giữ cho cây Hội dòng đứng vững trước thời gian, dẫu phong ba nắng cháy phũ phàng, từng mầm non vẫn xum xuê cành lá, mùa lại mùa cứ trổ hoa kết trái 70 năm trường cây vẫn đứng vững hiên ngang.
Mẹ ơi! Chẳng phải tình cờ con được sinh ra là người Việt Nam, hiện hữu trong thế giới với da vàng mũi tẹt. Truyền thống cha ông chảy trào trong huyết quản, câu: “Hiếu nghĩa” là điều con được nghe trong những lời ca câu hát từ thuở còn nằm nôi.
Chẳng phải vô cớ mà con được lớn lên cùng với lời ru câu hát, vẳng trong tâm hồn lời nhắc nhở tha thiết: Cây có gốc mới nở cành xanh ngọn. Nước có nguồn mới bề rộng sông sâu. Người ta nguồn gốc từ đâu có cha có mẹ rồi sau mới có mình”.
Trong sâu thẳm tâm hồn con tin, chẳng phải ngẫu nhiên con được hít thở bầu không khí linh thiêng của Hội Dòng Đaminh nối tiếp bước chân Mẹ và bao người đi trước. Được có nhiều chị em chia sẻ vui buồn bao niềm thao thức nỗi mừng vui giữa ba đào chênh vênh ngọn sóng đời. Con vững dạ bước đi trong tình thương của Mẹ. Mẹ dịu dàng lặng lẽ trong thẳm sâu lòng đất đỡ nâng con bằng tiếng khích lệ văng vẳng trong hồn: thăng tiến lên con Mẹ chưa chùn bước.
Tất cả Mẹ ơi! Điều không phải vô tình nhưng đã phát sinh từ tình yêu cao cả, được truyền đi trong dòng máu Lạc Hồng đan dệt trong huyết thắm tình nồng đức tin và lịch sử.
Mẹ ơi, con bây giờ đứng giữa trời đất mênh mông nghe thương những năm tháng gian nan của Mẹ dưới mái tranh nghèo, chân lấm tay bùn chắt chiu để nuôi những mầm sống. Từ trên lầu cao nhìn xuống, con như thấy mình đang tung tăng bay lội giữa biển khơi tình người. Đất con đứng nhà con ở còn in đọng mồ hôi và máu đào của bao người đi trước. Nề nếp gia phong con thừa hưởng, sứ vụ tông đồ con đang tiếp bước là thành quả bao ngày các mẹ các chị đã nỗ lực hy sinh gìn giữ và giờ đây lại được bao bọc anh linh người đã khuất – lời yêu thương vang vọng từ lòng đất.
Âm dương hai cõi tựa đôi vầng nhật nguyệt chuyển trao cho nhau ánh lửa sáng ngời, ngọn lửa của hồn thiêng tình yêu và truyền thống.
Con thắp lên nén hương trong ngày mừng 70 năm Dòng được thành lập có ngọn khói tỏa bay quanh cội Mẹ già, có làn hơi ấm đậu trên cành lá như thì thầm nhắc nhở về công đức cao dầy Mẹ đã vun đắp cho Hội Dòng. Để hôm nay con có chốn nương thân vui vẻ hăng say sống đời dâng hiến có ngọn khói quyện di ảnh Mẹ mang theo lời thỏ thẻ của người con. Có lạ không? Dầu chưa một lần được mẹ cầm tay hôn trán. Vẫn trào dâng tình thương mẹ thiết tha. Bởi con biết Mẹ đã cưu mang Hội Dòng này để cho con .
Mẹ ơi! Trong giờ phút linh thiêng khi nhớ về nguồn cội, còn bao lời con muốn thốt lên, nhưng con chỉ biết cúi đầu trong thinh lặng với lời đoan hứa sẽ cố gắng trở thành một nữ tu đích thực như một lời minh chứng sống động thay cho lời con chưa nói. Vâng những lời con xin dâng về mẹ, tiếng lòng tâm cảm của con bé nhỏ.
Con: Bé Nhỏ