“Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm thánh và sẽ tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại đó. Đối với (các) ngươi, đó là thời kỳ toàn xá” (Lv 25,10)
Anh chị em thân mến,
Mỗi năm, đặc biệt là từ khi Thông điệp Laudato Si’ được ban hành (LS, 24/05/2015), ngày đầu tiên của tháng 9 được gia đình nhân loại cử hành như Ngày Thế giới Cầu nguyện cho việc Chăm sóc Công trình Sáng tạo và khởi đầu của Thời gian của Thụ tạo, được kết thúc vào ngày lễ thánh Phanxicô Assisi, 04/10. Trong thời gian này, các Ki-tô hữu trên toàn thế giới canh tân đức tin vào Thiên Chúa của công trình sáng tạo và hiệp nhau trong cầu nguyện và hành động cho việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta.
Tôi rất vui mừng vì chủ đề được gia đình đại kết chọn cho dịp cử hành Thời gian của Thụ tạo năm 2020 là Năm Thánh cho Trái đất, chính xác trong năm này, năm đánh dấu kỷ niệm lần thứ 50 Ngày Trái đất.
Trong Kinh Thánh, Năm Thánh là thời gian thánh thiêng để ghi nhớ, trở về, nghỉ ngơi, phục hồi và vui mừng.
1. Thời gian ghi nhớ
Trước hết chúng ta được mời gọi ghi nhớ rằng số phận chung cuộc của thụ tạo là đi vào “ngày Sa-bát” vĩnh cửu của Thiên Chúa. Đó là cuộc hành trình diễn ra trong thời gian, kéo dài theo nhịp điệu bảy ngày trong tuần, chu kỳ bảy năm, và Đại Năm Thánh diễn ra vào cuối của bảy năm Sa-bát.
Năm Thánh cũng là một thời gian ân sủng để ghi nhớ ơn gọi nguyên thủy của thụ tạo là tồn tại và phát triển như một cộng đồng tình yêu. Chúng ta chỉ tồn tại thông qua các mối quan hệ: với Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa, với các anh chị em như thành viên của một gia đình chung và với tất cả các thụ tạo trong ngôi nhà chung của chúng ta. “Mọi thứ đều có liên quan, và tất cả loài người chúng ta hiệp nhất như anh chị em trong một cuộc hành hương tuyệt vời, được gắn kết bởi tình yêu Thiên Chúa dành cho mỗi thụ tạo của Người; tình yêu đó cũng liên kết chúng ta trong tình cảm yêu thương với anh mặt trời, chị mặt trăng, anh sông và mẹ đất.” (LS, 92)
Tiếp đến, Năm Thánh là thời gian ghi nhớ, trong đó chúng ta trân trọng ký ức về sự hiện hữu liên quan hệ của chúng ta. Chúng ta cần không ngừng ghi nhớ rằng “mọi thứ đều liên kết với nhau, và sự quan tâm thực sự đến cuộc sống của chúng ta và các mối quan hệ của chúng ta với thiên nhiên không thể tách rời khỏi tình huynh đệ, công bằng và trung thành với người khác.” (LS, 70).
2. Thời gian trở về
Năm Thánh là thời gian để ăn năn trở về. Chúng ta đã phá vỡ các mối quan hệ của chúng ta với Đấng Tạo Hóa, với đồng loại và với phần còn lại của công trình sáng tạo. Chúng ta cần hàn gắn những mối quan hệ bị tổn thương, điều cần thiết hỗ trợ chúng ta và toàn bộ cấu trúc cuộc sống.
Năm Thánh là thời gian để trở về với Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa kính yêu của chúng ta. Chúng ta không thể sống hòa hợp với tạo vật nếu chúng ta không hòa bình với Đấng Tạo hóa, Đấng là nguồn gốc và khởi nguyên của vạn vật. Như Đức Giáo hoàng Biển Đức đã nhận xét, “việc tiêu thụ tàn bạo công trình sáng tạo bắt đầu từ nơi thiếu vắng Thiên Chúa, nơi vật chất trở thành vật chất của riêng chúng ta, nơi bản thân chúng ta là thước đo tối thượng, nơi mọi thứ chỉ đơn giản là tài sản của chúng ta” (Gặp gỡ các linh mục, phó tế và chủng sinh của giáo phận Bolzano-Bressanone, 06/08/2008)
Thời gian Năm Thánh một lần nữa kêu gọi chúng ta nghĩ đến anh em đồng loại của chúng ta, đặc biệt là những người nghèo và những người dễ bị tổn thương nhất. Chúng ta được yêu cầu phải điều chỉnh lại kế hoạch sáng tạo nguyên thủy và đầy yêu thương của Thiên Chúa như một di sản chung, một bữa tiệc mà tất cả anh chị em của chúng ta cùng chia sẻ trong tinh thần hòa đồng, không cạnh tranh nhưng trong tình thân ái vui vẻ, hỗ trợ và bảo vệ lẫn nhau. Năm Thánh là thời gian để giải phóng những người bị áp bức và tất cả những người bị xiềng xích trong các gông cùm của nhiều hình thức nô lệ hiện đại, bao gồm nạn buôn người và lao động trẻ em.
Một lần nữa chúng ta cũng cần lắng nghe chính đất đai mà Kinh thánh gọi là adamah, đất mà từ đó con người, A-đam, đã được tạo dựng. Ngày nay, chúng ta nghe thấy tiếng nói của thụ tạo khuyến cáo chúng ta hãy trở về đúng vị trí của mình theo trật tự được tạo thành cách tự nhiên – hãy nhớ rằng chúng ta là một phần của mạng lưới sự sống liên kết này, không phải là chủ nhân của nó. Sự đa dạng sinh học bị phân tán, thảm họa khí hậu xoắn ốc, và tác động bất công của đại dịch hiện nay đối với người nghèo và người dễ bị tổn thương: tất cả những điều này là một lời cảnh tỉnh khi đối mặt với lòng tham và tiêu dùng vô độ của chúng ta.
Đặc biệt trong Thời gian của Thụ tạo này, chớ gì chúng ta chú ý đến các nhịp điệu của thế giới được tạo thành này. Vì thế giới được dựng nên để thông truyền vinh quang của Thiên Chúa, để giúp chúng ta khám phá trong vẻ đẹp của nó ông Chủ của tất cả, và trở về với Người (xem SAINT BONAVENTURE, Trong II Sent., I, 2, 2, q. 1 , kết luận; Breviloquium, II, 5.11). Vì vậy, trái đất mà chúng ta được tạo ra là một nơi cầu nguyện và suy niệm. “Chúng ta hãy đánh thức óc thẩm mỹ và chiêm niệm được Chúa ban cho” (Amazon yêu quý, 56). Khả năng tự hỏi và suy gẫm là điều mà chúng ta có thể học hỏi đặc biệt từ những anh chị em bản địa của chúng ta, những người sống hòa hợp với đất và nhiều hình thức sống của nó.
3. Thời gian nghỉ ngơi
Theo sự khôn ngoan, Thiên Chúa dành riêng năm Sa-bát để đất đai và cư dân của nó được nghỉ ngơi và được đổi mới. Tuy nhiên, ngày nay, cách sống của chúng ta đang đẩy hành tinh này vượt quá giới hạn của nó. Nhu cầu tăng trưởng liên tục của và chu kỳ sản xuất và tiêu dùng vô tận của chúng ta đang làm thế giới tự nhiên bị kiệt quệ. Rừng bị rửa trôi, lớp đất mặt bị xói mòn, đồng ruộng bạc màu, sa mạc lan rộng, biển bị axit hóa và các cơn bão gia tăng. Thụ tạo đang rên rỉ!
Trong Năm Thánh, dân Chúa được mời nghỉ ngơi, ngưng công việc thường ngày của họ và để cho đất được lành lại và trái đất tự hồi phục, khi các cá nhân tiêu thụ ít hơn bình thường. Ngày nay, chúng ta cần tìm ra những cách sống công bằng và bền vững có thể mang lại cho Trái đất sự nghỉ ngơi mà nó cần, những cách đáp ứng đủ nhu cầu của mọi người, mà không phá hủy các hệ sinh thái nuôi dưỡng chúng ta.
Ở một khía cạnh nào đó, đại dịch hiện nay đã khiến chúng ta tái khám phá lối sống đơn giản và bền vững. Khủng hoảng, theo một nghĩa nào đó, đã cho chúng ta một cơ hội để phát triển những cách sống mới. Chúng ta đã có thể thấy trái đất có thể phục hồi như thế nào nếu chúng ta để cho nó nghỉ ngơi: không khí trở nên sạch hơn, nước trong hơn và động vật đã quay trở lại nhiều nơi mà chúng đã biến mất trước đây. Đại dịch đã đưa chúng ta đến ngã ba đường. Chúng ta phải sử dụng thời điểm quyết định này để chấm dứt các mục tiêu và hoạt động quá mức và phá hoại của mình, đồng thời nuôi dưỡng các giá trị, các kết nối và các hoạt động mang lại sự sống. Chúng ta phải kiểm tra thói quen sử dụng năng lượng, tiêu thụ, vận chuyển và chế độ ăn uống. Chúng ta phải loại bỏ những khía cạnh dư thừa và phá hoại của nền kinh tế của chúng ta, và nuôi dưỡng những phương thức mang lại sự sống để buôn bán, sản xuất và vận chuyển hàng hóa.
4. Thời gian phục hồi
Năm Thánh là thời gian để khôi phục sự hài hòa ban đầu của tạo vật và hàn gắn các mối quan hệ căng thẳng giữa con người với nhau.
Nó mời gọi chúng ta thiết lập lại các mối quan hệ xã hội bình đẳng, trả lại cho mỗi người sự tự do và thiện ích của họ và tha thứ cho nhau. Chúng ta không nên quên cuộc khai thác lịch sử của miền Nam bán cầu đã tạo ra một món nợ sinh thái to lớn, chủ yếu là do nạn cướp bóc tài nguyên và sử dụng quá nhiều không gian môi trường chung để xử lý chất thải. Đây là thời gian để phục hồi công lý. Trong bối cảnh này, tôi nhắc lại lời kêu gọi xóa nợ của các quốc gia dễ bị tổn thương nhất, nhìn nhận những tác động nghiêm trọng của các cuộc khủng hoảng y tế, xã hội và kinh tế mà họ phải đối mặt do hậu quả của Covid-19. Chúng ta cũng cần đảm bảo rằng các gói khôi phục đang được phát triển và triển khai ở cấp độ toàn cầu, khu vực và quốc gia phải là các gói tái tạo. Chính sách, luật pháp và đầu tư phải được tập trung vào lợi ích chung và đảm bảo rằng các mục tiêu xã hội và môi trường toàn cầu được đáp ứng.
Chúng ta cũng cần khôi phục lại đất đai. Phục hồi khí hậu là vô cùng quan trọng, vì chúng ta đang ở trong tình trạng khẩn cấp về khí hậu. Chúng ta sắp hết thời gian, như con cái và những người trẻ của chúng ta đã nhắc nhở chúng ta. Chúng ta cần làm mọi thứ trong khả năng của mình để hạn chế sự gia tăng nhiệt độ trung bình toàn cầu dưới ngưỡng 1,5 °C đã được quy định trong Thỏa thuận Khí hậu ở Paris, vì vượt ra ngoài điều đó sẽ gây ra thảm họa, đặc biệt là đối với các cộng đồng nghèo trên thế giới. Chúng ta cần bảo vệ sự liên đới trong và giữa các thế hệ vào thời điểm quan trọng này. Để chuẩn bị cho Hội nghị thượng đỉnh quan trọng về khí hậu (COP 26) tại Glasgow, Vương quốc Anh, tôi mời tất cả các quốc gia hãy có các mục tiêu quốc gia đầy tham vọng hơn để giảm lượng khí thải.
Việc phục hồi sự đa dạng sinh học cũng vô cùng quan trọng trong bối cảnh các chủng loại biến mất cách chưa từng thấy trước đó và sự suy thoái của các hệ sinh thái. Chúng ta cần ủng hộ lời kêu gọi của Liên hợp quốc để bảo vệ 30% trái đất là môi trường sống được bảo vệ vào năm 2030 để ngăn chặn tốc độ đánh mất sự đa dạng sinh học đáng báo động. Tôi kêu gọi cộng đồng quốc tế làm việc cùng nhau để đảm bảo rằng Hội nghị thượng đỉnh về đa dạng sinh học (COP 15) tại Côn Minh, Trung Quốc, trở thành một bước ngoặt trong việc khôi phục trái đất trở thành ngôi nhà của sự sống dồi dào, như ý muốn của Đấng Tạo hóa.
Chúng ta phải phục hồi theo công lý, đảm bảo rằng những người đã sống trên mảnh đất này qua nhiều thế hệ có thể hoàn toàn giành lại quyền kiểm soát việc sử dụng nó. Các cộng đồng bản địa phải được bảo vệ khỏi các công ty, đặc biệt là các công ty đa quốc gia, qua việc khai thác triệt để nhiên liệu hóa thạch, khoáng sản, gỗ và các sản phẩm nông nghiệp, “họ làm ở các nước kém phát triển những điều mà họ không thể làm ở nước của họ” (LS, 51). Hành vi sai trái của các công ty này là một “phiên bản mới của chủ nghĩa thực dân” (thánh Gioan Phaolô II, Diễn văn nói với Hàn lâm viện Tòa Thánh về Khoa học Xã hội, ngày 27 tháng 4 năm 2001, được trích dẫn trong Amazon yêu quý, 14), một hành vi bóc lột một cách đáng xấu hổ các quốc gia và cộng đồng nghèo hơn đang tuyệt vọng tìm kiếm sự phát triển kinh tế . Chúng ta cần tăng cường luật pháp quốc gia và quốc tế để điều chỉnh hoạt động của các công ty khai thác và đảm bảo quyền tiếp cận công lý cho những người bị ảnh hưởng.
5. Thời gian hân hoan
Theo truyền thống Kinh thánh, Năm Thánh là một cơ hội vui mừng, được khai mạc bằng tiếng kèn vang dội khắp trái đất. Chúng ta biết rằng những tiếng kêu của trái đất và của những người nghèo ngày càng trở nên lớn hơn và đau đớn hơn trong những năm gần đây. Đồng thời, chúng ta cũng chứng kiến cách Chúa Thánh Thần đang soi sáng cho các cá nhân và cộng đồng trên khắp thế giới đến với nhau để tái dựng lại ngôi nhà chung của chúng ta và bảo vệ những người dễ bị tổn thương nhất ở giữa chúng ta. Chúng ta nhận thấy ngày càng có nhiều người ở tầng lớp thấp và từ các vùng ngoại vi được mời gọi và đang quảng đại hoạt động cho việc bảo vệ đất đai và người nghèo. Chúng ta vui mừng nhìn thấy giới trẻ và các cộng đồng, đặc biệt là cộng đồng bản địa, đang đi đầu trong việc ứng phó với khủng hoảng sinh thái. Họ đang kêu gọi một Năm Thánh cho trái đất và một khởi đầu mới, ý thức rằng “mọi thứ có thể thay đổi” (LS, 13).
Chúng ta cũng vui mừng thấy Năm kỷ niệm đặc biệt của Laudato Si ’đang truyền cảm hứng cho nhiều sáng kiến ở cấp địa phương và toàn cầu về việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta và người nghèo. Năm nay cần dẫn đến các kế hoạch hành động dài hạn để thực hành hệ sinh thái toàn diện trong các gia đình, giáo xứ và giáo phận, các dòng tu, trường học và đại học, các cơ sở chăm sóc sức khỏe, kinh doanh và nông nghiệp của chúng ta, và nhiều cơ sở khác nữa.
Chúng ta cũng vui mừng vì các cộng đồng đức tin đang xích lại gần nhau để tạo ra một thế giới công bằng, hòa bình và bền vững hơn. Chúng ta đặc biệt vui mừng vì Thời gian của Thụ tạo đang trở thành một sáng kiến thực sự mang tính đại kết. Chúng ta hãy tiếp tục phát triển trong nhận thức rằng tất cả chúng ta đều sống trong một ngôi nhà chung với tư cách là các thành viên của một gia đình duy nhất.
Tất cả chúng ta hãy vui mừng vì Đấng Tạo Hóa kính yêu của chúng ta nâng đỡ những nỗ lực khiêm tốn của chúng ta để chăm sóc trái đất, nơi cũng là nhà của Thiên Chúa, nơi Lời Người “đã mặc lấy xác phàm và sống giữa chúng ta” (Ga 1,14) và nơi không ngừng được đổi mới nhờ sự tuôn đổ Thần Khí.
“Lạy Chúa, xin sai Thánh Linh Chúa đến và đổi mới mặt địa cầu” (x. Tv 104,30).
Roma, đền thờ thánh Gioan Laterano, 01/09/2020
PHANXICÔ