Xuân về hát khúc yêu đương
Đất trời bẽn lẽn sắc hương ngạt ngào
Hoa mơ nở trắng miền cao
Vùng trời Tây Bắc, đường vào xa xôi…
Màu hoa thắm cả nương đồi
Vùng Đông Bắc bộ, chiếc nôi anh đào
Miền Trung, thạch thảo lao xao
Mai vàng lớp lớp lối vào trời Nam…
Thắm tươi đồng lúa chín vàng
Ngàn tia nắng ấm, mơ màng sắc xuân.
Trời xanh mây trắng chuyển luân
Làng quê một dải chim muông bay về.
Dập dìu tà áo gái quê
Đài trang thanh nhã, em về phố xưa.
Ngập ngừng e ấp buổi trưa
Có cơn gió nhẹ mới vừa xôn xao…
Ngỡ như chân bước ngày nào
Song hành mấy lối, mà xao xuyến lòng…
Hơi xuân nhẹ lướt thong dong
Qua bao góc phố cho lòng nôn nao.
Từng đàn én liệng trên cao
Sức xuân mãnh liệt dâng trào tâm can
Trải dài màu áo nắng vàng
Tung tăng bướm lượn từng đàn bên hoa.
Ngân vang điệp khúc giao hòa
Chúa xuân mang tới cho ta yêu đời
Ngát hương đêm mộng đầy vơi
Tràn trề hy vọng cuộc đời an vui.
Yêu thương, xuân đến bồi hồi
Diệu kỳ quá đỗi, lòng tôi cảm hoài.
Cội nguồn tình Chúa láng lai
Bài thơ cung kính dâng Ngài mùa xuân.
Phong Trần.