Tin Mừng: Mt 18, 21-35
Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần. Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy.
“Về vấn đề này, thì Nước Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết, người ta dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: “Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn và tôi sẽ trả cho ngài tất cả”. Người chủ động lòng thương, trả tự do và tha nợ cho y.
“Khi ra về, tên đầy tớ gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc: Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: “Hãy trả nợ cho ta”. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: “Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh”. Y không nghe, bắt người bạn tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong.
“Các bạn y chứng kiến cảnh tượng đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y đến vào bảo rằng: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã thương ngươi?” Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ.
“Vậy Cha Ta trên trời cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ cho anh em mình”.
Thứ Tha Trong Đức Mến
Con người chúng ta được sinh ra, lớn lên và được đặt để giữa cộng đoàn nhân loại. Đó là nơi con người có thể chung chia cuộc sống, chung chia đức tin, và chung chia lý tưởng sống đời dâng hiến. Tuy nhiên, ở nơi cộng đoàn này, chúng ta lại luôn bị thử thách bởi những “tham, sân, si” của cuộc sống – là những thứ kéo ghì chúng ta, khiến bước đi của ta chậm lại mỗi khi đến với Chúa và tha nhân. Bởi đó, chúng ta luôn được mời gọi sống để làm nên những giá trị hướng về nguồn Chân – Thiện – Mĩ. Những giá trị ấy có được bởi lòng mến, sự hi sinh, lòng bao dung, sự thứ tha, và cả việc biết “ sống cho Chúa” (Rm 14,8) trong từng ngày sống của chúng ta.
“Sống cho Chúa” là gì nếu không phải là một đời sống biết yêu như Chúa yêu, sống như Người đã sống, biết tha thứ như Người đã thứ tha? Sống cho Chúa chính là một đời sống cùng, sống với, sống vì và sống cho con người; là sẵn sàng phục vụ như chính Người đã cúi xuống để nên người phục vụ. Như thế, đời sống cho Chúa chính là một đời sống giữ trọn giới răn mến Chúa , yêu Người.
Thế nhưng, làm sao yêu người, khi chúng ta luôn mang theo những lầm lỗi, xúc phạm và cả sự phản bội của anh chị em mình, mang theo những gánh nợ yêu thương mà tha nhân bỏ lại nơi chúng ta? Khi những nghi vấn luôn có trong tâm hồn mỗi người: “Thưa Ngài, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì phải tha đến mấy lần, có phải đến bảy lần không?” (Mt 18,21)
Đúng thế, làm sao để thứ tha? Làm sao để bỏ qua lỗi lầm của người đã mang đến cho ta trong cuộc sống này? Và cứ như vậy, chúng ta tự trói buộc mình vào những muộn phiền, đau khổ; chúng ta trói buộc tâm trí chúng ta nơi những lỗi lầm của anh em mình, trói buộc ánh mắt nhìn hằn học vào họ, trói buộc đôi tay bác ái, trói buộc đôi chân bước đến với tha nhân. Xa hơn nữa, chúng ta tự trói buộc chúng ta vào những cảm xúc tiêu cực, không thể nhìn ra thế giới tươi đẹp với biết bao niềm vui và những công việc đang chờ đón chúng ta thực thi. Người đầy tớ trong bài Tin Mừng không sai vì anh ta đã đòi lại những gì vốn là của mình đã cho vay mượn. Nhưng có lẽ, cái sai của anh đó là anh đã sống thiếu tình bác ái khi đối xử với người bạn mình, bởi anh đã được xóa nợ nhiều lần hơn anh cho đã cho vay. Biết rằng, thứ tha là một điều rất khó đối với mỗi người, nhưng chúng ta cùng cần nhận ra đó cũng là một lối ứng xử thật đẹp, là phẩm chất cao quý, giúp con người chúng ta giữ được sự hòa hợp và hạnh phúc trong cuộc sống. Khi chúng ta biết tha thứ, chúng ta giải phóng bản thân khỏi sự căm ghét và oan trái, tạo điều kiện cho sự phát triển cá nhân và mối quan hệ tốt đẹp với người khác. Thứ tha sẽ dễ dàng hơn nếu chúng ta “sống cho Chúa”, để tâm hồn chúng ta được đổ trào tràn tình yêu Đức mến. Khi đó, chúng ta sẽ học được cách tha thứ, tin tưởng, chịu đựng tất cả như Thánh tông đồ Phaolô từng khuyên nhủ cộng đoàn tín hữu Côrintô: “Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không nóng giận, không nuôi hận thù. Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, chịu đựng tất cả” ( 1Cr 13, 4-7).
Như vậy, Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta sống yêu thương, không phải cho chính mình, nhưng là sống cho Chúa và tha nhân. Sống yêu thương, bằng cách chết đi những ích kỷ, tham lam, hoài nghi, tranh chấp đang ngự trị trong tâm hồn mình. Để rồi qua đó, chúng ta làm nên một cộng đoàn luôn sống trong Đức mến, chúng ta biết mở rộng trái tim đón nhận những yếu đuối của tha nhân như chính họ là, chịu đựng những khiếm khuyết của tha nhân như chính họ có. Qua đức mến, chúng ta xây nên một nền văn minh tình thương con người với con người. Nhờ đức mến, chúng ta góp phần làm nên một cộng đoàn biết thứ tha không phải là đến bảy lần, nhưng là “bảy mươi lần bảy” ( Mt 18,22).
Maria Thanh Bần