Một sáng sớm sương rơi vừa dứt
Mấy nữ nhân rạo rực lên đường
Tìm về ngôi mộ thân thương
Tỏ lòng yêu kính, xông hương xác Ngài.
Dòng nước mắt lăn dài trên má
Nỗi niềm đau khôn tả lan dần
Xót thương Cứu Chúa vô ngần
Quyền năng mà phải xả thân cứu đời.
Họ cúi xuống nhìn ngôi mộ đá
Bỗng lạ lùng, rời rã chân tay
Ai lăn đá lấp mộ Ngài?
Hay là đã chuyển thi hài nơi đâu?
Đang ngẫm nghĩ âu sầu tấc dạ
Nước mắt buồn lã chã tuôn rơi
Thấy hai thiên sứ sáng ngời
Vị ngồi phía trước, vị ngồi phía sau.
Thiên sứ hỏi: vì sao con khóc
Vẻ buồn đau tang tóc thê lương
Giêsu Cứu Chúa yêu thương
Ngài từ cõi chết vượt đường tử vong.
Chúa sống lại khỏi vòng kẻ chết
Ngài đang mong gặp hết môn đồ
Hãy mau, đừng có nghi ngờ
Đến ngay điểm hẹn, Ngài chờ các ngươi.
Nghe tin ấy, lòng tươi ấm lại
Niềm hân hoan sủng ái tuôn tràn
Các bà cất bước vội vàng
Báo tin Chúa sống vinh quang muôn đời.
Chúa sống lại, cõi trời tươi sáng,
Chốn trần gian tụng tán không ngơi.
Phục sinh, hy vọng bao đời,
Hôm nay hoàn tất như lời hứa xưa.
Bái thờ Chúa, Đức Vua muôn thuở
Tình Yêu Ngài rực rỡ vô song,
Chúng con nguyện sẽ chung lòng,
Cậy tin, yêu mến mãi không đổi dời.
Phong Trần